Đã từ lâu Mường Khương là một địa điểm tôi muốn đến. Và rồi tôi đã đi. Đêm hôm qua từ đèo Ô Quy Hồ về Sa Pa trong mưa lạnh, chúng tôi được một nồi lẩu cá hồi hâm nóng cơ thể. Chăn êm nệm ấm của khách sạn dỗ mọi người chìm vào giấc ngủ thật yên lành. Thị trấn Mường Khương được nhiều ngọn núi cao bao quanh Sa Pa những ngày này chưa lạnh lắm, mưa dường như bay bay cả đêm. Sáng sớm, nhìn ra cửa sổ, tôi muốn hét lên khi thấy mây là đà bên sườn núi. Vài vệt nắng sáng chiếu trên các nấc ruộng bậc thang làm lòng ai cũng vui mừng hi vọng Sa Pa sẽ có buổi sáng thật lung linh. Buổi sáng Sa Pa nhìn từ cửa sổ phòng khách sạn Các em học sinh nữ chơi trò “cảm giác mạnh” không thua gì các bạn nam Người dân mang bắp (ngô) luộc bán cho khách qua đường Thế nhưng, một màn trời trở u ám kéo đến ngay sau đó. Sương mù chẳng phải sương mù, mưa cũng chẳng phải mưa. Những giọt nước li ti cứ bay bay làm ướt chiếc áo khoát của cô gái, chàng trai chỉ trong phút chốc. Đường trơn ướt, tầm nhìn không xa, chúng tôi chẳng thể nào leo núi Hàm Rồng hay xuống bản Cát Cát được. Suy đi tính lại, “hạ sơn” về thành phố Lào Cai là lựa chọn duy nhất của nhóm. Đã gần đến Lào Cai... Là thành phố cửa khấu, Lào Cai có nhiều khu vực đang được mở rộng Lịch trình của cung đường thăm lúa ngắm mây Tây Bắc của chúng tôi có đến huyện Bắc Hà. Từ thành phố Lào Cai, đi theo con đường quen thuộc đến Bắc Hà chưa đầy 70km. Thế nhưng, tôi thuyết phục mọi người rằng, hãy đi qua Mường Khương. Tức từ thành phố Lài Cai, chúng tôi sẽ qua Mường Khương, theo đường Pha Long qua huyện Si Ma Cai rồi mới đến Bắc Hà. Đoạn đường này dài gấp đôi, xấp xỉ 150km. Mây nắng hôm ấy đã không phụ lòng chúng tôi. Cảnh vật bên đường đến Mường Khương đẹp không thể tả. Nhất là sáng hôm sau, Mường Khương rực rỡ trong nắng vàng buổi sớm. Ở Mường Khương, núi có ở khắp nơi, nhiều hình dáng lạ kỳ. Cây rừng Mường Khương cũng dường như nhiều hơn nơi khác. Cây cô đơn làm chúng tôi có một thoáng bồi hồi Bắt đầu từ Lào Cai, trời nắng đẹp vô cùng Có nhiều đoạn, cây hai bên che mát cả đường đi Rừng cây gỗ lâu năm được nhìn thấy nhiều ở Mường Khương Trời chiều, các em nhỏ chạy xe đi đón mẹ Đàn trâu lững thững về chuồng Chúng tôi đến thị trấn Mường Khương vào lúc 6 giờ chiều Con đường chúng tôi đi vẫn là con đường quốc lộ 4D. Nếu như đoạn từ Lai Châu qua Sa Pa, quốc lộ 4D tốt bao nhiêu thì đoạn Mường Khương - Si Ma Cai lại xấu bấy nhiêu. Đoạn đường đang như một đại công trình với đất đá, máy móc ngổn ngang. Dù vất vả vượt qua những đoạn đường đang xây dựng nhưng chúng tôi vẫn cảm thấy vui trong lòng. Chẳng bao lâu nữa, tuyến đường về Mường Khương sẽ được khang trang. Lúc đó, chắc hẳn những người yêu phượt như chúng tôi không thể nào bỏ qua một cung đường đẹp như thế này. Đường quốc lộ 4D được khẩn trương mở rộng Các em học sinh bán trú hay ra các chiếc xe để chơi Em bé gái theo cha ra công trường Cả thung lũng Mường Khương chìm vào trong sắc vàng tươi trẻ Núi đồi trùng trùng điệp điệp Chưa bao giờ tôi thấy cây đủng đỉnh to cao như thế này Chiếc dù như lọt thỏm trên đồi hoa dại Thiếu nữ ngồi chờ bạn, cô ấy không nói được tiếng Kinh nên chúng tôi không thể trò chuyện được gì Ấn tượng sâu đậm nhất của chúng tôi ở Mường Khương chính là những đoạn đường đi qua. Ở đó, chúng tôi chìm trong bao nhiều là cảnh đẹp, gặp thật nhiều mái nhà thân thương. Cảm xúc càng dâng trào hơn lúc chúng tôi gặp một tấm bia ghi công các chiến sĩ thời 9 năm kháng chiến, hay một niềm tự hào trổi dậy khi đứng bên tấm bảng thông báo đây là vùng vành đai biên giới. Bia tưởng niệm ở xã Pha Long Các nếp nhà trông thật ấm cúng Sắc màu núi đồi như tranh vẽ Đi qua Mường Khương, tôi tự hứa rằng mình rằng, phải trở lại nơi này, ít nhất một lần nữa trong đời!