Ba bà cụ đang đi dạo bằng xe hơi với tốc độ 20 km/giờ trên xa lộ cao tốc tại bang Colorado, Mỹ vào ngày chủ nhật. Một viên cảnh sát yêu cầu xe dừng lại và hỏi bà tóc vàng: - Tại sao bà cụ lái xe quá chậm? Đây là đường cao tốc mà. - Đây chính là tốc độ quy định cơ mà? Tôi nhìn thấy số đó trên tấm biển kia! - Đấy không phải là biển quy định về tốc độ, mà là số của con đường. Hiện giờ bà đang ở trên đường số 20. Viên cảnh sát nhìn phía băng ghế đằng sau và thấy hai bà cụ khác với khuôn mặt tái mét. Họ đang run rẩy. Anh ta hỏi tại sao, cụ bà tóc vàng trả lời tỉnh bơ: - Bởi vì chúng tôi vừa ra khỏi đường số 310.
Travis trở về nhà trong tình trạng say khướt. Anh ta đập cửa và một một phụ nữ mở cửa. - Ồ, Bob! Anh đã về đấy ư? - Ừ, em yêu ạ, anh gặp bạn cũ. - Vậy sao? - Anh nhậu hết lương tháng 8 rồi. - À, em có thể hiểu. - Cảnh sát giữ xe anh - Chuyện thường xảy ra mà. - Ôi, em đúng là người phụ nữ hiền dịu nhất trần đời. Mà hình như cái dây chuyền em đưa hôm qua, anh trót tặng một cô gái. - Lạy Chúa, em thật là may mắn! - Sao, em định nói là em rất hài lòng ư? - Vâng, vì em chỉ là Jane, hàng xóm của anh. Hãy can đảm lên, chỉ còn vài bước chân nữa anh sẽ tới nhà. Cầu Chúa phù hộ cho anh!
Khách du lịch đi ngang qua một làng, thấy một lão nông đang chăn bò, bèn dừng lại hỏi: "Hai con bò của ông mỗi ngày cho bao nhiêu lít sữa?". - Con đen hay con trắng?- Lão nông hỏi lại. - Ví dụ con trắng - Mười lít - Còn con đen? - Cũng 10 lít - Thế ông cho chúng ăn gì? - Con đen hay con trắng? - Con trắng chẳng hạn? - Cỏ voi! - Còn con đen? - Cũng cỏ voi. - Này nếu hai con bò cái gì cũng giống nhau, tại sao lần nào ông cũng hỏi tôi nói về con trắng hay con đen?- Vị khách tỏ vẻ khó chịu cho màn đối thoại. - Vì con trắng là của tôi! - Lão nông từ tốn đáp. - À ! ra thế! Vậy còn con đen? - Cũng của tôi! - ...(đi thẳng)
Sau khi lìa đời vì bệnh hiểm nghèo, John thấy anh ta lạc vào một nơi rất đẹp, giống như vùng đất thần tiên trong chuyện cổ tích. Một người mặc áo choàng trắng xuất hiện, chào John và nói: "Tôi là người phục vụ ở chốn này. Ngài có thể có mọi thứ ngài muốn - thức ăn, khoái lạc, mọi thứ giải trí." John cảm thấy sung sướng vô cùng. Trong khoảng chục ngày anh thử hết mọi món mà anh đã mơ ước khi ở trần gian. Nhưng một ngày kia, John chán tất cả mọi thứ. Anh gọi người hầu đến, và nói: "Tôi chán hết mọi thứ ở đây rồi. Tôi cần một việc gì đó để làm. Ông có việc gì cho tôi làm hay không?" Người hầu buồn bã lắc đầu, rồi đáp: "Xin lỗi ngài. Đó là điều duy nhất chúng tôi không thể thỏa mãn yêu cầu của ngài. Không có việc gì cho ngài!" John thốt lên: "Lạ vậy! Như thế tôi vào địa ngục còn hơn." Người hầu đáp: "Đây chính là địa ngục. Vậy ngài nghĩ ngài đang ở đâu?"
Ông khách du lịch đang đi dạo ven biển, bỗng thấy nơi này không có một bóng người. Ông liền cởi hết quần áo, để lại trên bờ rồi xuống biển tắm. Trong lúc đang tắm, thì một cô gái cũng đi dạo qua khu vực này. Thấy có người đang tắm, bèn đứng lại nhìn. Rồi lại ngồi lên bộ quần áo của ông khách kia. Thấy cô gái ngồi lên quần áo của mình. Ông không biết phải làm như thế nào, cứ đi qua, rồi đi lại. Trong lúc đi qua đi lại như vậy, ông ta đạp lên một cái lon sữa bò. Nảy ra sáng kiến táo bạo, ông liền che phần kín rồi quyết định bước lên bờ. Đứng trước mặt cô gái. Ông nói: - Cô kia, sao cô vô duyên thế, sao lại ngồi lên quần áo của tôi. Cô gái không tỏ vẻ gì có lỗi, mà còn chỉ thẳng vào mặt người đàn ông rồi quát: - Ông vô duyên thì có, ở dưới biển thiếu gì lon mà không nhặt, nhặt đúng cái lon không có đáy thế kia
Hai vợ chồng nhà nọ đã sống với nhau hơn 10 năm nhưng thường xuyên cãi vã. Không khí trong gia đình luôn rất tệ nên ông chồng luôn nghĩ tới cách giải thoát. Một ngày nọ, người chồng đứng trên tầng thứ 24 của một cao ốc với ý định tự tử, bà vợ sợ quá bèn gào to: – Chồng ơi, mình nghĩ lại đi! Chúng ta còn cả một đoạn đường dài phía trước! Hồi cưới chúng ta hứa là sẽ sống với nhau tới khi đầu bạc răng long mà. Nghe tới bấy nhiêu thôi, người đàn ông kia không còn do dự nữa. Ông lao thật nhanh và nhảy xuống.
Một chàng trai thích một cô gái. Hôm nọ, chàng nảy ra một ý tưởng thú vị nên nhắn tin cho đối tượng. - “Em à! Khi em đọc tin nhắn này, em nợ anh cuộc hẹn. Xóa tin nhắn, em nợ anh cuộc tình. Lưu tin, em nợ anh một nụ hôn. Trả lời anh, em nợ anh tất cả. Còn nếu em không trả lời... thì em đã yêu anh!”. Một lát sau anh chàng nhận lại tin từ một máy khác: - “Tao là bạn trai nó đây, đọc tin này mày phải gặp tao tối nay. Xóa tin, mày sẽ ăn 100 cú đấm. Lưu tin này mày ăn 200 cái đá. Trả lời tao mày sẽ ăn tất cả. Không trả lời thì tối nay tao tới nhà mày!
Ông chủ công ty nọ không may gặp tai nạn nên mất tai trái. Một ngày kia, ông ta phỏng vấn 3 ứng cử viên sáng giá cho một vị trí quan trọng. Người đàn ông đầu tiên biết rõ những tiêu chuẩn mà công ty đang cần và tỏ ra rất xuất sắc trong suốt buổi phỏng vấn. Cuối cùng, ông chủ hỏi: - Anh nhận thấy tôi có gì khác thường không?- Tại sao không, thưa ông. Tôi đã cố tình phớt lờ nhưng không thể không nhận ra rằng ông không có lỗ tai trái. – Người thứ nhất trả lời với thái độ tự tin.Ông chủ tức giận và không nhận anh ta.Người thứ hai là một phụ nữ. Cô ta tỏ ra còn xuất sắc hơn người thứ nhất. Nhưng khi ông chủ hỏi cô ta câu hỏi cuối cùng tương tự thì cô ta cũng trả lời :- Vâng, ông không có lỗ tai.Ông chủ tức điên và lại tống cổ cô ta ra ngoài.Người thứ ba là một cậu sinh viên vừa ra trường, thông minh và đẹp trai. Anh chàng tỏ ra rất có tương lai về công việc kinh doanh.Nhưng ông chủ vẫn hỏi câu cuối cùng:- Anh có thấy tôi có gì khác thường không?Và trước sự kinh ngạc của ông chủ, anh thanh niên thản nhiên:- Nếu tôi không lầm, ông đang mang kính sát tròng.- Anh quả là một người quan sát tinh tế – Ông chủ thốt lên – Tại sao anh nhận thấy điều này?Anh thanh niên cười lăn lộn trên ghế:- Bởi vì, thưa ông... không thể đeo kính có gọng khi không có lỗ tai ạ!
Sau buổi sáng thứ hai, thấy con có vẻ trầm ngâm, bà mẹ hỏi: "Chuyện gì vậy con?". Cậu bé đáp: "Hôm nay cô giáo ra bài tập văn về nhà, nhưng đề bài khó mẹ ạ". Bà mẹ hỏi: "Đề bài thế nào?". Cậu bé nói: "Cô bảo chúng con tả con mèo mà chúng con yêu quý". Bà mẹ tỏ ra vui mừng: "Thế thì không khó. Nhà mình nuôi 3 con mèo đó thôi". Cậu bé cau có: "Nhưng phải là con mèo mà con yêu quý, trong khi con không yêu con mèo nào cả".
Một bác sĩ hỏi bệnh nhân: - Mỗi ngày ông uống bao nhiêu chai bia? - Thưa bác sĩ, 8 chai. - Nhưng tôi cho phép ông uống hai chai thôi mà? - Vâng, thưa bác sĩ, nhưng 3 bác sĩ khác khám bệnh cho tôi, mỗi ông cũng đều cho phép tôi uống hai chai.
Một người đàn ông đang lảo đảo bước trên sa mạc vì ông ta khát nước khủng khiếp. Lúc ấy ông ta chợt trông thấy lờ mờ đằng xa một người bán hàng rong già, trên cái bàn trước mặt ông ta đầy những cà vạt để bán. Người khách nói:- Xin làm ơn cho tôi ít nước, tôi chết khát mất.- Tôi không có nước, nhưng tại sao anh không mua một cái cà vạt nhỉ?- Trời ơi, tôi không muốn cà vạt, đồ ngốc. Tôi cần nước uống - người khách gào lên.- Ðược rồi, anh đi thêm 5 dặm thì sẽ gặp một khách sạn. Ði đường theo hướng bắc. Nhân viên khách sạn sẽ cho anh uống nước. Anh muốn bao nhiêu nước họ cũng cho.Người đàn ông cảm ơn và lê bước về phía ngọn đồi. Ba giờ sau ông ta quay trở lại chỗ cũ.Người bán hàng rong liền hỏi:- Tôi chỉ cho ông rồi mà, khoảng 5 dặm ở ngọn đồi đằng kia. Ông không tìm thấy khách sạn à? Khách bộ hành thều thào: - Thấy rồi, tôi thấy nó rồi. Nhưng họ không cho tôi vào nếu tôi không đeo cà vạt !!!
Sau khi khám cho một phụ nữ, bác sĩ hỏi bà ta: "Này, trước khi tới đây, bà nhờ ai tư vấn không?" Người phụ nữ đáp: "Vâng, tôi chơi thân với một thầy lang". Bác sĩ: "Và thế là bà hỏi ý kiến ông ta". Người phụ nữ nói: "Đúng vậy". Bác sĩ: "Tôi đoán thầy lang cho bà những lời khuyên ngu ngốc". Người phụ nữ: "Vâng, ông ấy nói tôi nên tới gặp bác sĩ".
Một đôi vợ chồng kết hôn đã 5 năm, nhưng hàng xóm hiếm khi nghe thấy những trận cãi cọ lớn giữa họ. Một hôm anh chồng hỏi vợ: - Khi anh nổi điên lên với em, em không bao giờ cãi lại. Làm cách nào mà em kiềm chế sự tức giận vậy? Vợ: - Em lau sàn toilet mỗi khi anh lớn tiếng với em. Chồng: - Thế làm sao mà giảm cơn giận hiệu quả được nhỉ? Vợ: - Thì… em lau sàn toilet bằng cái áo của anh.
Chàng trai vừa đi công tác một tháng ở Paris về, gặp một người bạn thân. Anh bạn hỏi: Đi nước ngoài sướng không? Có chuyện gì hay kể nghe với! Mà sao mắt cậu đỏ hoe thế? - Hôm đầu tiên ở Paris, tớ làm quen một người phụ nữ xinh đẹp. Tối hôm đó nàng đồng ý về khách sạn cùng tớ. Sáng hôm sau, tỉnh dậy, tớ thấy nàng ngồi ở mép giường và khóc. Khi tớ hỏi, nàng mới kể rằng nàng là gái có chồng, chồng nàng đang đi công tác xa, và nàng đang vô cùng đau khổ, ân hận về cái việc xấu xa bẩn thỉu đã xảy ra tối hôm qua. Nghe đến đây, tớ cũng chợt nhớ đến vợ và cảm thấy vô cùng ân hận, và tớ đã khóc cùng nàng. Rồi hai đứa chia tay nhau. - Việc đó xảy ra cách đây đã một tháng, sao hôm nay mắt cậu vẫn còn đỏ?- Nhưng suốt một tháng trời, hôm nào tớ cũng khóc cùng cô ấy như vậy!
Một người đàn ông bước vào cửa hàng rau quả và hỏi mua một nửa cây xà lách. Cậu bé bán hàng cho biết ở đây chỉ bán xà lách nguyên cây nhưng vị khách hàng không chịu, khăng khăng đòi gặp chủ cửa hàng. Cậu bé bực dọc đi vào phòng trong, báo với ông chủ:- Thưa ông, một gã dở hơi muốn mua nửa cây xà lách!Dứt lời, cậu ta quay lại thì thấy ông khách đang đứng lù lù ngay sau lưng. Nhanh trí, cậu nói chữa:- Và quý ông tốt bụng đây đề nghị mua nửa cây còn lại.Chủ tiệm đồng ý và người khách nhận nửa cây xà lách, ra về. Ông chủ lấy làm hài lòng, bảo cậu bé:- Ta rất ấn tượng với cách con tự giải nguy hồi nãy. Cửa hàng cần những người có khả năng ứng biến nhanh như vậy. Con là người vùng nào thế, con trai?- Texas, thưa ngài! - Cậu bé đáp.- Vì sao con lại bỏ nơi đó mà đi? - Chủ tiệm hỏi tiếp.Cậu bé đáp:- Vì ở đó chẳng có gì khác ngoài gái làm tiền và cầu thủ bóng đá.- Thật sao? - Chủ tiệm hỏi. - Vợ ta cũng là người Texas đấy.- Không phải vậy chứ? - Cậu bé thốt lên. - Bà chủ chơi cho đội bóng nào thế?
Một cậu bé cùng mẹ đi lễ nhà thờ. Bỗng nhiên, cậu buồn tiểu nên nói với mẹ: “Mẹ ơi, cho con đi tiểu”. Bà mẹ nghiêm mặt: “Con không được nói từ “đi tiểu” trong nhà thờ. Lần sau nếu buồn, con hãy bảo là muốn “nói thầm”, như thế sẽ lịch sự hơn”. Tuần sau, cậu bé đi nhà thờ với bố, và cậu lại buồn đi tiểu. Cậu nói với ông bố: “Bố ơi, con muốn nói thầm”. Ông bố gật đầu: “Được rồi. Hãy nói thầm vào tai bố đây này”.
Chuông điện thoại reo và bé gái chạy đến nhấc máy. Một người đàn ông nói: "Alo, con gái yêu, là bố đây, mẹ đâu rồi con?". Bé gái: Mẹ đang ở trong phòng ngủ trên tầng 2 với chú Nam. Người đàn ông nói: Hả? Chú Nam nào? Bố, mẹ không quen ai tên Nam.Bé gái : Đúng mà. Mỗi lần sau khi bố đi làm, chú Nam đều đến nhà chơi.Một lúc sau, người đàn ông bình tĩnh lại và nói: Con yêu, bố con mình chơi một trò chơi được không ?Bé gái mừng rỡ nói: Được ạ.Người đàn ông: Bây giờ con mở cửa phòng mẹ, sau đó hét lên: "Bố về", rồi quay lại nghe điện thoại tiếp nhé".Bé gái làm theo lời bố. Không lâu sau nghe một tiếng hét thất thanh, bé gái đến phòng khách tiếp tục nghe điện thoại.Người đàn ông: Mẹ sao rồi con?Bé gái: ” Mẹ lao ra khỏi phòng, không cẩn thận ngã lăn từ trên cầu thang xuống, bây giờ không động đậy nữa ”Người đàn ông đắc ý tiếp tục hỏi: Thế chú Nam thì sao? Bé gái : Con nhìn chú ấy nhảy từ cửa sổ tầng 2 xuống bể bơi, nhưng mà chú ấy hình như quên là ngày hôm qua bố đã rút hết nước trong bể bơi rồi, bây giờ chú ấy cũng đang nằm dưới đáy bể bơi, cũng không động đậy nữa rồi.Người đàn ông trầm ngâm một lát rồi hoảng hốt.Người đàn ông : Bể… bể bơi ? Nhà mình không có bể bơi? Đây có phải là số điện thoại 099XXX không ? Bé gái : Không phải.Người đàn ông : Thế hả, xin lỗi cháu, chú nhầm máy.
Bia ôm Một anh nông dân vào quán bia ôm. Sợ đắt tiền anh ta gọi: - Chủ quán, cho 2 suất bia không ôm - Anh yên tâm ở đây chúng tôi không tính tiền ôm - Vậy thì cho 2 suất ôm không bia!!
Chỉ có chắc... - Bác sỹ ơi, có chắc là em bị bệnh phổi không ạ - Chắc chắn tới 99.99% - Nhưng em nghe nói, có 1 bệnh nhân điều trị bác sỹ nọ về bệnh phổi mà chết vì bệnh dạ dày đấy.. - Ồ, cô yên tâm, tôi không bao giờ có sự nhầm lẫn đó. tôi đã chữa bệnh phổi thì chỉ có chết vì bệnh phổi thôi
Vô tâm Vợ: Con nó bảo, chiều nay nó xem ông đánh cờ suốt Chồng: Vậy à, bây giờ anh mới nhớ, thảo nào thằng bé nom quen quen