Nếu ai từng theo dõi NASCAR hẳn đều biết đến cái tên Trackhouse Racing, đội đua trẻ trung, đầy năng lượng đến từ Bắc Carolina. Và giờ đây, cái chất Mỹ ấy đang lan tỏa mạnh mẽ trong thế giới MotoGP, nơi tốc độ, đam mê và bản lĩnh hòa làm một. Thú thật, trước khi Trackhouse xuất hiện, MotoGP từng là sân chơi của các hãng châu Âu và Nhật Bản với Ducati, Honda, Yamaha hay Aprilia thay nhau thống trị. Nhưng rồi, một đội Mỹ bước vào cuộc đua, không chỉ để tham dự, mà để tạo nên một bản sắc riêng. Dưới sự dẫn dắt của Davide Brivio – người từng giúp Suzuki lên ngôi vô địch thế giới, Trackhouse đang đi từng bước vững chắc để khẳng định: người Mỹ cũng có thể chiến thắng ở MotoGP. Chiến thắng đầu tiên tại Phillip Island với Raul Fernandez trên chiếc Aprilia RS-GP là cột mốc không thể quên. Một đội đua mới chỉ hai năm tuổi, nhưng đã khiến cả paddock phải nhắc tên mình. Và điều đặc biệt, chiến thắng ấy đến từ sự kết hợp giữa công nghệ Ý và tinh thần Mỹ, thứ tinh thần luôn tin rằng Không gì là không thể. Brivio nói một câu rất hay: “Chúng tôi không chỉ là một đội Mỹ và chúng tôi đang cố gắng sống và thở như một đội Mỹ.” Cái tinh thần đó thể hiện qua mọi chi tiết, từ màu áo sọc sao cho đến cách họ làm việc, cách họ ăn mừng, và cả cách họ nhìn về tương lai. Trackhouse không ngại học hỏi, không giấu tham vọng. Họ muốn tạo ra văn hóa chiến thắng trong MotoGP, nơi mà sự kiên trì, dám mơ lớn và dám làm khác biệt sẽ đưa họ lên top đầu. Được hỗ trợ kỹ thuật trực tiếp từ Aprilia, giờ đây họ đã có cùng chiếc xe với đội nhà máy, một bước tiến quan trọng trên con đường khẳng định năng lực. Có thể sẽ mất thêm thời gian, nhưng nếu nhìn lại chặng đường mà họ đã đi từ một đội NASCAR bước sang MotoGP, rồi chiến thắng chỉ sau hai mùa thì ta có quyền tin rằng Trackhouse đang viết nên một câu chuyện Mỹ mới giữa lòng châu Âu. Trackhouse là minh chứng rằng đam mê có thể vượt qua mọi giới hạn. Và biết đâu, trong vài năm nữa, ta sẽ thấy lá cờ Mỹ tung bay trên bục cao nhất MotoGP dưới cái tên Trackhouse.