Vậy là chặng đua tại Motorland Aragon 2025 đã khép lại, không quá kịch tính như vài chặng gần đây, nhưng cũng đủ khiến người xem phải nhíu mày, vỗ tay hoặc... vò đầu bứt tai. Mình muốn ngồi xuống đây tâm sự một chút về cảm xúc sau race, ai thắng, ai thua, và những gì chúng ta là những người mê MotoGP thực sự thấy được. Marc Marquez – King of Aragon trở lại ngai vàngKhông biết nói gì ngoài hai từ "Quá đỉnh". Marc trở lại đúng phong độ như ngày nào với sự bình tĩnh, kiểm soát và... hoàn toàn vượt trội. Sau cú pole gần 0.3s so với phần còn lại, dù bị trượt sau trong sprint vì bánh quay quá nhiều, ảnh vẫn thong dong vượt lên ở race chính như thể mọi thứ chỉ là bài toán đơn giản. Thắng từ đầu đến cuối, chẳng cần phòng thủ gì nhiều, chỉ cần canh lốp thế thôi là đủ. Xem Marc chạy ở Aragon cứ thấy như một ông vua đứng giữa hoàng cung vậy. Mình không phải fan cứng của anh, nhưng thật sự phải nể. Nếu cứ giữ phong độ này, ai dám cược rằng ảnh không lấy thêm 1 chức vô địch nữa? Zarco – Từ đỉnh cao Le Mans xuống đáy vực AragonThật tiếc cho Zarco. Vừa mới thắng Le Mans, lên bục Silverstone, ai cũng mong một mùa giải hồi sinh thì... đùng cái, Aragon cho ảnh một cú sốc cực mạnh. Xe rung khi vào cua, tốc độ mất hút, sprint thì về tận P16, main race thì out luôn. Nhìn Zarco lắc đầu trong khu kỹ thuật mà thương, rõ ràng vấn đề kỹ thuật chưa hết hẳn. KTM – Tận dụng ngày đẹp trờiPhải nói là KTM chơi khá ổn ở Aragon. Có thể do đặc trưng đường đua giúp che bớt điểm yếu về lực kéo, nhưng dù sao cũng nên khen. Acosta chạy cực kỳ ổn định, suýt chút nữa giành được top 3 trong sprint. Dù tụt lại trong race chính nhưng P5 là kết quả xứng đáng. Binder thì hơi trầm, nhưng Vinales cũng kịp góp mặt P7. KTM giờ đang đứng thứ 3 bảng nhà sản xuất, điều này thực sự không ai nghĩ đến hồi đầu mùa. Không biết còn giữ được bao lâu, nhưng thôi, khi nắng còn đẹp thì cứ chạy hết ga. Yamaha – Một cuối tuần để quênKhông biết phải bắt đầu từ đâu. Quartararo trông như đang vật lộn với quái thú hơn là cầm lái một cỗ máy đua. Mỗi lần thoát cua là chiếc M1 như muốn ném ảnh lên trời. Thử thay đổi đủ kiểu điện tử, chỉnh này chỉnh nọ, mà kết quả vẫn lẹt đẹt ngoài top 10. Cả đội Yamaha nhìn chung là... bế tắc. Fabio nói muốn "quên hết mọi thứ về Aragon", và thiệt ai mà không muốn khi thấy xe chạy như thế? Bagnaia – Không thắng nhưng giữ được tinh thầnPecco không phải là người chiến thắng, nhưng mình xếp ảnh vào nhóm "thoát thua ngoạn mục". Sprint trắng tay, phân hạng mất tự tin vì xe phanh không ổn. Nhưng Chủ Nhật, Ducati quyết định gắn đĩa phanh lớn hơn và như thể Pecco được tiếp thêm sức mạnh. Lên bục, giành P3 và quan trọng hơn là giữ được sự tự tin đang lung lay dữ dội. Bezzecchi – Áp lực đang đè nặng Cuối cùng, Bezzecchi. Nhìn ảnh trong garage mà thấy thương. Một người từng thắng Silverstone, giờ loay hoay với trách nhiệm phát triển chiếc RS-GP25. Từ Q1 thất bại tới race chính vất vả lắm mới lên được P8. Không tệ, nhưng rõ ràng là không xứng với tiềm năng của ảnh. Mong là Aprilia sớm hỗ trợ tốt hơn để Bezzecchi không còn phải một mình gồng gánh. Tổng kết lại, Aragon không có drama chấn động nhưng vẫn đủ để mỗi người hâm mộ có cái để bàn. Mình thì vẫn chờ chặng sau, mong KTM tiếp tục thăng tiến, Yamaha tìm lại đường, và Marc còn giữ phong độ thì cứ thế mà bay thôi! Anh em nghĩ sao? Ai là người gây ấn tượng mạnh nhất với mọi người?